zhì zūn
至尊zhì jiāo
至交zhì bǎo
至宝zhì chéng
至诚zhì shǎo
至少zhì cǐ
至此zhì yú
至于zhì qīn
至亲zhì yǒu
至友zhì jīn
至今zhì duō
至多zhì zài zhì sān
至再至三zhì shèng zhì míng
至圣至明zhì dà zhì gāng
至大至刚zhì shàn zhì měi
至善至美zhì xiān zhì xī
至纤至悉zhì zūn zhì guì
至尊至贵zhì sǐ bù wù
至死不悟zhì sǐ bù yú
至死不渝zhì sǐ bù qū
至死不屈zhì sǐ bù biàn
至死不变zhì gōng wú sī
至公无私zhì yì chéng xīn
至意诚心zhì chéng wú mèi
至诚无昧zhì chéng gāo jié
至诚高节zhì qīn hǎo yǒu
至亲好友zhì jiāo qì yǒu
至交契友zhì lǐ míng yán
至理名言zhì gāo wú shàng
至高无上zhì xīn cháo lǐ
至心朝礼zhì sǐ mǐ tā
至死靡他zhì qīn gǔ ròu
至亲骨肉zhì sǐ bù èr
至死不二zhì rén wú mèng
至人无梦zhì dé yào dào
至德要道zhì shèng xiān shī
至圣先师zhēn chéng
真诚zhōng chéng
忠诚tǎn chéng
坦诚zhì chéng
挚诚qián chéng
虔诚chì chéng
赤诚rè chéng
热诚zhì chéng
至诚jié chéng
竭诚jīng chéng
精诚tóu chéng
投诚tuī chéng ài wù
推诚爱物tuī chéng xiāng jiàn
推诚相见jīng chéng tuán jié
精诚团结kāi chéng bù gōng
开诚布公jīng chéng guàn rì
精诚贯日tuī chéng bù gōng
推诚布公bào chéng shǒu zhēn
抱诚守真jīng chéng suǒ zhì
精诚所至dān chéng bì lǜ
殚诚毕虑kāi chéng xiāng jiàn
开诚相见tuī chéng bù xìn
推诚布信tuī chéng jiē wù
推诚接物tuī chéng zhì fù
推诚置腹tuī chéng xiāng dài
推诚相待dá chéng shēn xìn
达诚申信zhì chéng wú mèi
至诚无昧zhì chéng gāo jié
至诚高节zhì chéng jūn zǐ
志诚君子jié chéng jìn jié
竭诚尽节jìn chéng jié jié
尽诚竭节jié chéng xiāng dài
竭诚相待chì chéng xiāng dài
赤诚相待赤诚,成恳陈恳诚恳,至意,
至诚zhìchéng
(1) 极为诚恳;诚心诚意
例至(好工具.)诚待人例其言多痛切,发于至诚。——《汉书·楚元王传》英plete sincerity⒈ 极忠诚;极真诚。
引《管子·幼官》:“用利至诚,则敌不校。”
汉袁康《越绝书·外传计倪》:“愿君王公选於众,精鍊左右,非君子至诚之士,无与居家,使邪僻之气,无渐以生。”
宋王安石《上皇帝万言书》:“夫约之以礼,裁之以法,天下所以服从无抵冒者,又非独其禁严而治察之所能致也。盖亦以吾至诚恳惻之心,力行而为之倡。”
⒉ 古儒家指道德修养的最高境界。
引《礼记·中庸》:“唯天下至诚,为能经纶天下之大经,立天下之大本,知天地之化育。”
朱熹集注:“至诚之道,非至圣不能知;至圣之德,非至诚不能为。”
⒊ 极其真挚诚恳的心意。
引《汉书·刘向传》:“其言多痛切,发於至诚。”
《后汉书·窦融传》:“融小心,久不自安,数辞让爵位,因侍中金迁口达至诚。”
极为纯洁忠诚。
至读音:zhì
至zhì(1)(动)到:~今|~此|~死不屈。(2)(动)至于:甚~。(3)(副)极;最:~迟|~毒|~理|~亲|~上|~圣|~孝|~仁。
诚读音:chéng诚chéng(1)(形)真实的(心意):~心~意|开~布公。(2)(副)〈书〉实在;的确:~然。