jī yǎn
鸡眼jī dīng
鸡丁jī shè
鸡舍jī jiān
鸡奸jī guān
鸡冠jī xīn
鸡心jī lóng
鸡笼jī máo xìn
鸡毛信jī wěi jiǔ
鸡尾酒jī líng gǒu suì
鸡零狗碎jī fēi dàn dǎ
鸡飞蛋打jī chóng dé shī
鸡虫得失jī chóng dé sàng
鸡虫得丧jī pí gē da
鸡皮疙瘩jī máo suàn pí
鸡毛蒜皮jī tún zhī xī
鸡豚之息jī shǔ zhī shàn
鸡黍之膳jī xiōng guī bèi
鸡胸龟背jī quǎn bù níng
鸡犬不宁jī quǎn bù jīng
鸡犬不惊jī míng qǐ wǔ
鸡鸣起舞jī bù jí fèng
鸡不及凤jī máo dǎn zǐ
鸡毛掸子jī quǎn bù liú
鸡犬不留jī cháng gǒu dù
鸡肠狗肚jī qī fèng cháo
鸡栖凤巢jī fēi gǒu jiào
鸡飞狗叫jī míng ér qǐ
鸡鸣而起jī míng gǒu dào
鸡鸣狗盗jī quǎn wú jīng
鸡犬无惊jī pí hè fā
鸡皮鹤发jī wù xiāng zhēng
鸡鹜相争jī quǎn shēng tiān
鸡犬升天jī fú hú luǎn
鸡伏鹄卵jī gǔ zhī chuáng
鸡骨支床jī shǔ shēn méng
鸡黍深盟jī tóu yú cì
鸡头鱼刺jī wù zhēng shí
鸡鹜争食jī shī niú cóng
鸡尸牛从jī fēi gǒu cuàn
鸡飞狗窜jī fēi gǒu zǒu
鸡飞狗走jī fēi gǒu tiào
鸡飞狗跳jī míng gǒu fèi
鸡鸣狗吠jī quǎn xiàng wén
鸡犬相闻jī quǎn jiē xiān
鸡犬皆仙jī quǎn bù wén
鸡犬不闻jī míng jiè dàn
鸡鸣戒旦jī míng hòu dàn
鸡鸣候旦jī míng quǎn fèi
鸡鸣犬吠jī kǒu niú hòu
鸡口牛后jī shēng é dòu
鸡声鹅斗jī zhēng é dòu
鸡争鹅斗jī míng yè gēng
鸡鸣馌耕jī fū hè fà
鸡肤鹤发jī wěi jiǔ huì
鸡尾酒会jī quǎn sāng má
鸡犬桑麻jī quǎn bù ān
鸡犬不安bēi míng
悲鸣sī míng
嘶鸣ěr míng
耳鸣zhēng míng
争鸣léi míng
雷鸣gòng míng
共鸣hōng míng
轰鸣cháng míng
长鸣zòu míng qǔ
奏鸣曲zì míng zhōng
自鸣钟dà míng dà fàng
大鸣大放áo míng biē yīng
鳌鸣鳖应tuó míng biē yīng
鼍鸣鳖应yuán míng biē yìng
鼋鸣鳖应dōng míng xī yīng
东鸣西应shān míng gǔ yīng
山鸣谷应zì míng dé yì
自鸣得意yī míng jīng rén
一鸣惊人fèng míng lín chū
凤鸣麟出hè míng zhī shì
鹤鸣之士zhōng míng lòu jìn
钟鸣漏尽jī míng qǐ wǔ
鸡鸣起舞hú míng gōu zhōng
狐鸣篝中hú míng gōu huǒ
狐鸣篝火hú míng yú shū
狐鸣鱼书fèng míng hè lì
凤鸣鹤唳zhōng míng dǐng shí
钟鸣鼎食wā míng chán zào
蛙鸣蝉噪wā míng chī jiào
蛙鸣鸱叫hú míng xiāo zào
狐鸣枭噪wā míng gǒu fèi
蛙鸣狗吠lǘ míng gǒu fèi
驴鸣狗吠jī míng ér qǐ
鸡鸣而起cháo míng diàn chè
潮鸣电掣cháo míng diàn zhì
潮鸣电挚jī míng gǒu dào
鸡鸣狗盗zhōng míng dǐng liè
钟鸣鼎列zhōng míng dǐng zhòng
钟鸣鼎重wā míng yǐn jiào
蛙鸣蚓叫chóng míng zhōng yuè
虫鸣螽跃hè míng jiǔ gāo
鹤鸣九皋jī míng gǒu fèi
鸡鸣狗吠fèng míng cháo yáng
凤鸣朝阳jī míng jiè dàn
鸡鸣戒旦jī míng hòu dàn
鸡鸣候旦jī míng quǎn fèi
鸡鸣犬吠hú míng gǒu dào
狐鸣狗盗lǘ míng quǎn fèi
驴鸣犬吠nán míng gū zhǎng
难鸣孤掌jī míng yè gēng
鸡鸣馌耕ěr míng mù xuàn
耳鸣目眩léi míng wǎ fǔ
雷鸣瓦釜yīng míng qiú yǒu
嘤鸣求友lóng míng shī hǒu
龙鸣狮吼cháng míng dōu wèi
长鸣都尉luán míng fèng zòu
鸾鸣凤奏hǎ ba gǒu
哈巴狗luò shuǐ gǒu
落水狗shī zi gǒu
狮子狗lài pí gǒu
癞皮狗jī líng gǒu suì
鸡零狗碎shēng sè gǒu mǎ
声色狗马rén miàn gǒu xīn
人面狗心hú péng gǒu yǒu
狐朋狗友yáng tóu gǒu ròu
羊头狗肉shǔ cuàn gǒu dào
鼠窜狗盗zhū péng gǒu yǒu
猪朋狗友láng xīn gǒu fèi
狼心狗肺tù sǐ gǒu pēng
兔死狗烹shǔ qiè gǒu tōu
鼠窃狗偷shǔ dào gǒu qiè
鼠盗狗窃shǔ tōu gǒu dào
鼠偷狗盗hú péng gǒu dǎng
狐朋狗党hú qún gǒu dǎng
狐群狗党wā míng gǒu fèi
蛙鸣狗吠lǘ míng gǒu fèi
驴鸣狗吠xíng tóng gǒu zhì
行同狗彘jī cháng gǒu dù
鸡肠狗肚jī fēi gǒu jiào
鸡飞狗叫jī míng gǒu dào
鸡鸣狗盗xíng tóng gǒu xī
行同狗豨chuí mái gǒu qiè
椎埋狗窃shǔ qiè gǒu dào
鼠窃狗盗jī fēi gǒu cuàn
鸡飞狗窜jī fēi gǒu zǒu
鸡飞狗走jī fēi gǒu tiào
鸡飞狗跳jī míng gǒu fèi
鸡鸣狗吠lǘ xīn gǒu fèi
驴心狗肺hú míng gǒu dào
狐鸣狗盗niú huáng gǒu bǎo
牛黄狗宝yíng yíng gǒu gǒu
蝇营狗苟láng xīn gǒu xíng
狼心狗行láng háo gǒu jiào
狼嗥狗叫zéi tóu gǒu nǎo
贼头狗脑yóu zuǐ gǒu shé
油嘴狗舌xíng ruò gǒu zhì
行若狗彘zhū bēi gǒu xiǎn
猪卑狗险鸡鸣犬吠,
⒈ 亦作“鸡鸣犬吠”。
⒉ 一本作“鸡鸣狗吠”。
引语出《孟子·公孙丑上》:“鸡鸣狗吠相闻,而达乎四境,而齐有其民矣。”
故《老子》亦云:‘乐其俗,安其居,邻里相望,鸡犬之声相闻。’”
《后汉书·吴良传》“举觴上寿,諂称太守功德” 李贤注引《东观汉记》:“齐郡败乱,遭离盗贼,不闻鸡鸣犬吠之音。”
《三国志·魏志·王朗传》:“鸡鸣狗吠,达於四境。”
⒊ 形容战乱,变乱。
引宋曾巩《移沧州过阙上殿札子》:“二百五十餘年, 契丹始讲和好, 德明亦受约束,而天下销锋灌燧,无鸡鸣犬吠之惊,以迄于今。”
清梅曾亮《上方尚书书》:“窃念国家炽昌熙洽,无鸡鸣狗吠之警。”
鸡啼狗叫。形容乡野田舍人群聚居的情景。《孟子.公孙丑上》:「鸡鸣狗吠相闻,而达乎四境。」《三国志.卷一三.魏书.王朗传》:「鸡鸣狗吠,达于四境。」也作「鸡鸣犬吠」。
鸡啼狗叫彼此都听得到。比喻聚居在一处的人口稠密。
先秦 孟轲《孟子 公孙丑上》:“鸡鸣狗吠相闻,而达乎四境,而齐有其民矣。。”
林语堂《萨天师语录》:“我听见这鸡鸣狗吠的嘈杂。”
鸡鸣犬吠
鸡鸣狗吠联合式;作谓语、宾语;形容百姓安居乐业。
查看更多