yáng guān
羊倌yáng gāo
羊羔yáng chǐ
羊齿yáng máo
羊毛yáng mó
羊膜yáng jiǎo
羊角yáng shuǐ
羊水yáng chéng
羊城yáng zhī
羊脂yáng háo
羊毫yáng jiǎo fēng
羊角风yáng máo shān
羊毛衫yáng máo zhī
羊毛脂yáng pí zhǐ
羊皮纸yáng chù fān lí
羊触藩篱yáng cháng niǎo dào
羊肠鸟道yáng cháng xiǎo jìng
羊肠小径yáng cháng xiǎo dào
羊肠小道yáng cháng jiǔ qǔ
羊肠九曲yáng tóu gǒu ròu
羊头狗肉yáng xù xuán yú
羊续悬鱼yáng tà cài yuán
羊踏菜园yáng zǎo chāng chù
羊枣昌歜yáng hěn láng tān
羊狠狼贪yáng tǐ jī xīn
羊体嵇心yáng qiú chuí diào
羊裘垂钓yáng gāo měi jiǔ
羊羔美酒yáng rù hǔ qún
羊入虎群yáng zhì hǔ pí
羊质虎皮yáng hěn láng tān
羊很狼贪yáng luò hǔ kǒu
羊落虎口羊羔yánggāo
(1) 小羊
[.好工具]英lambkin;kid;lamb⒈ 小羊。
引北魏贾思勰《齐民要术·养羊》:“羊羔乳食其母。”
⒉ 羊胎。
引《红楼梦》第四九回:“头一样是牛乳蒸羊羔, 贾母就説:‘这是我们有年纪人的药,没见天日的东西,可惜你们小孩子吃不得。’”
⒊ 酒名。
引元宋伯仁《酒小史》:“汾州乾和酒, 山西羊羔酒。”
元无名氏《渔樵记》第一折:“一壁厢添上兽炭,他把那羊羔来浅注。”
明唐寅《醉扶归·冬景》曲:“懒安排锦帐饮羊羔,只思量玉手拈蓍草。”
小羊。