ní ba
泥巴ní táng
泥塘ní gòu
泥垢ní shuǐ
泥水ní nìng
泥泞ní qiū
泥鳅ní kēng
泥坑ní shā
泥沙ní tǔ
泥土ní jiāng
泥浆ní rén
泥人ní sù
泥塑ní tán
泥潭ní pú sà
泥菩萨ní shuǐ jiàng
泥水匠ní fàn wǎn
泥饭碗ní wǎ jiàng
泥瓦匠ní shí liú
泥石流ní zhū lài gǒu
泥猪癞狗ní zhū jiè gǒu
泥猪疥狗ní zhū wǎ gǒu
泥猪瓦狗ní niú rù hǎi
泥牛入海ní shā jù xià
泥沙俱下nì gǔ fēi jīn
泥古非今ní sù mù diāo
泥塑木雕ní ér bù zǐ
泥而不滓ní chuán dù hé
泥船渡河ní zhōng yǐn cì
泥中隐刺ní jīn wàn diǎn
泥金万点nì míng shī shí
泥名失实ní duō fó dà
泥多佛大nì gǔ shǒu jiù
泥古守旧ní zú jù rén
泥足巨人ní chē wǎ gǒu
泥车瓦狗ní chē wǎ mǎ
泥车瓦马nì gǔ jū fāng
泥古拘方nì gǔ bù huà
泥古不化ní pán bù zǐ
泥蟠不滓zhǎng shā
长沙huáng shā
黄沙fēng shā
风沙chén shā
尘沙dòu shā
豆沙ní shā
泥沙liú shā
流沙jīn shā sà
金沙萨ài shā ní yà
爱沙尼亚hán shā shè yǐng
含沙射影jiāo shā làn shí
焦沙烂石hé shā shì jiè
河沙世界chóng shā yuán hè
虫沙猿鹤jù shā chéng tǎ
聚沙成塔fēi shā zǒu shí
飞沙走石fēi shā yáng lì
飞沙扬砾chuī shā chéng fàn
炊沙成饭chuī shā zuò fàn
炊沙作饭chuī shā zuò mí
炊沙作糜fēi shā zhuǎi shí
飞沙转石dèng shā tài lì
澄沙汰砾tuán shā nòng gǒng
抟沙弄汞suàn shā tuán kōng
算沙抟空ní shā jù xià
泥沙俱下chuī shā lòu bīng
炊沙镂冰chàng shā zuò mǐ
唱沙作米huà shā jù mǐ
画沙聚米tuán shā zuò fàn
抟沙作饭jī shā chéng tǎ
积沙成塔pī shā jiǎn jīn
披沙拣金jī shā chéng tān
积沙成滩zhēng shā chéng fàn
蒸沙成饭zhēng shā wéi fàn
蒸沙为饭táo shā dé jīn
淘沙得金xī shā qún dǎo
西沙群岛nán shā qún dǎo
南沙群岛táo shā qǔ jīn
淘沙取金yú shā yì mò
逾沙轶漠fēi shā zǒu lì
飞沙走砾pái shā jiǎn jīn
排沙简金tuán shā jiáo là
抟沙嚼蜡pī shā jiǎn jīn
披沙简金xián shā tián hǎi
衔沙填海huà shā yìn ní
画沙印泥jù shā zhī nián
聚沙之年pī shā pōu pú
披沙剖璞pái shā jiàn jīn
排沙见金xū shā chū xué
需沙出穴泥沙níshā
(1) 泥土沙石。
例用之于泥沙。——唐·杜牧《阿房宫赋》英mud and sand⒈ 泥土与沙子。
引南朝梁刘孝标《东阳金华山栖志》:“夫鸟居山上,层巢木末;鱼潜渊下,窟穴泥沙。”
唐杜甫《黄鱼》诗:“泥沙卷涎沫,回首怪龙鳞。”
杜宣《新安江上》:“等我们抽完围堰中的水,河底见到太阳了,使千百万年沉在河底的泥沙,重新见到太阳。”
⒉ 比喻卑微的地位。
引唐虞世南《门有车马客》诗:“逢恩出毛羽,失路委泥沙。”
宋王禹偁《寄献润州赵舍人》诗:“应笑陶潜未归去,折腰奔走在泥沙。”
《金瓶梅词话》第四四回:“穷途日日困泥沙,上苑年年好物华。”
泥土与沙子。