qǐng qiú
请求qǐng jiǎn
请柬qǐng jiào
请教qǐng ān
请安qǐng shì
请示qǐng zhàn
请战qǐng wèn
请问qǐng xiáng
请降qǐng yuàn
请愿qǐng zuì
请罪qǐng jià
请假qǐng mìng
请命qǐng biàn
请便qǐng tiě
请帖qǐng kè
请客qǐng wù
请勿qǐng yīng
请缨qǐng hái gǔ
请骸骨qǐng kè sòng lǐ
请客送礼qǐng rén zhuō dāo
请人捉刀qǐng gōng shòu shǎng
请功受赏qǐng jūn rù wèng
请君入瓮qǐng zì wěi shǐ
请自隗始qǐng xiān rù wèng
请先入瓮bìng jià
病假shǔ jià
暑假gào jià
告假xiāo jià
销假shì jià
事假xiū jià
休假fàng jià
放假chǎn jià
产假xū jiǎ
虚假chān jiǎ
掺假dù jià
度假zuò jiǎ
作假zhuāng jiǎ
装假qǐng jià
请假nián jià
年假hán jià
寒假chūn jià
春假lì jià
例假dù jià cūn
度假村jié jià rì
节假日yuān jiǎ cuò àn
冤假错案jiǔ jiǎ bù guī
久假不归nòng jiǎ chéng zhēn
弄假成真yǐ jiǎ luàn zhēn
以假乱真bù jiǎ sī suǒ
不假思索hú jiǎ hǔ wēi
狐假虎威hú jiǎ chī zhāng
狐假鸱张tiān jiǎ qí nián
天假其年tiān jiǎ qí biàn
天假其便tiān jiǎ liáng yuán
天假良缘tiān jiǎ zhī nián
天假之年tiān jiǎ yīn yuán
天假因缘告假,乞假,
销假,
⒈ 因事或因病请求准许休假。
引南朝宋刘义庆《世说新语·排调》:“顾长康作殷荆州佐,请假还东。”
清俞樾《茶香室丛钞·害肚感风》:“按令制官员请假,輒以感冒为辞。”
王西彦《一个小人物的愤怒》:“这几天公事多得很,不好请假。”
告假,指因公、因病或因事而请求休假。