shì yì
适意shì líng
适龄shì xiāo
适销shì hé
适合shì shí
适时shì yí
适宜shì dàng
适当shì féng
适逢shì kǒu
适口shì yìng
适应shì dù
适度shì zhōng
适中shì liàng
适量shì cái shì suǒ
适材适所shì rú qí fèn
适如其分shì dé qí fǎn
适得其反shì shí yīng wù
适时应务shì dāng qí chōng
适当其冲shì kě ér zhǐ
适可而止shì dāng qí shí
适当其时shì jū qí fǎn
适居其反shì féng qí shí
适逢其时shì féng qí huì
适逢其会shì qíng rèn yù
适情任欲shì xìng rèn qíng
适性任情shì yǐ xiāng chéng
适以相成shì qíng shuài yì
适情率意měi dāng
每当wěn dang
稳当qià dàng
恰当tíng dang
停当tuǒ dàng
妥当háng dang
行当jiā dàng
家当dīng dāng
丁当dān dāng
担当chéng dāng
承当chōng dāng
充当shī dàng
失当bù dāng
不当yà dāng
亚当gāi dāng
该当diǎn dàng
典当shàng dàng
上当yīng dāng
应当dé dàng
得当láng dāng
郎当zhèng dāng
正当biàn dang
便当shì dàng
适当dīng dāng
叮当guāng dāng
咣当xiāng dāng
相当gān dāng
甘当kuài dang
快当gòu dàng
勾当kuāng dāng
哐当mài dāng
迈当gé dāng
革当zhèng dāng zhōng
正当中zhèng dāng nián
正当年wǔ dāng shān
武当山xiǎng dāng rán
想当然bù dāng bù zhèng
不当不正qīn dāng shǐ shí
亲当矢石kǎi dāng yǐ kāng
慨当以慷lǎo dāng yì zhuàng
老当益壮bù dāng rén zǐ
不当人子gēng dāng wèn nú
耕当问奴fá dāng qí zuì
罚当其罪yòu dāng bié lùn
又当别论zhèng dàng fáng wèi
正当防卫shì dāng qí chōng
适当其冲shǒu dāng qí chōng
首当其冲dǎ dāng miàn gǔ
打当面鼓dān dāng bù qǐ
担当不起mén dāng hù duì
门当户对shàng dàng xué guāi
上当学乖shàng dàng shòu piàn
上当受骗gāi dāng hé zuì
该当何罪shēn dāng qí jìng
身当其境shēn dāng shǐ shí
身当矢石qióng dāng yì jiān
穷当益坚suǒ dāng wú dí
所当无敌shì dāng qí shí
适当其时dú dāng yī miàn
独当一面shuāi dāng yì zhuàng
衰当益壮zuì dāng wàn sǐ
罪当万死zhī dāng fǎng bì
织当访婢恰当,合适,妥善,合意,事宜,得当,符合,适合,妥贴,妥当,适应,适宜,相宜,
不合,失当,过分,非宜
适当shìdàng
(1) 合适;恰当
例适当的工作英suitable;proper(2) 正赶上
例适当(好工具.)其时英just in time⒈ 合适;妥当。
引《三国志·魏志·锺繇传》:“昔萧何镇守关中,足食成军,亦适当耳。”
宋苏轼《十八大阿罗汉赞》之五:“高下适当,轻重得宜。”
清柯悟迟《漏网喁鱼集·同治四年》:“五月,木棉极盛,阴晴适当。”
洪深《电影戏剧表演术》第六章一:“演员做戏,从做脚色入手,诚然是一个适当正确的方法。”
⒉ 适逢,恰遇。
引南唐刘崇远《金华子杂编》卷上:“师范适当依附于勤王,诚宜鼓扇恩信,完结民力,宽而有众,才可合顺。”
宋李纲《与中书冯侍郎书》:“第某罪戾之跡,幸蒙赦宥,获遂北归,适当贼发之时,道路惊恐,崎嶇艰阻,不可名状。”
清纪昀《阅微草堂笔记·滦阳消夏录四》:“誄词安属,顾我适当骑省之年。”
切合、妥当。