rú yǎ
儒雅bó yǎ
博雅bù yǎ
不雅gāo yǎ
高雅yōu yǎ
幽雅dà yǎ
大雅xiǎo yǎ
小雅ěr yǎ
尔雅diǎn yǎ
典雅yōu yǎ
优雅wén yǎ
文雅dàn yǎ
淡雅qīng yǎ
清雅xián yǎ
娴雅sù yǎ
素雅fēng yǎ
风雅xiù yǎ
秀雅lì yǎ dé
利雅得qīng yǎ jué chén
清雅绝尘dà yǎ zhī táng
大雅之堂dà yǎ jūn zǐ
大雅君子dà yǎ hóng dá
大雅宏达chóng yǎ chù fú
崇雅黜浮ěr yǎ wēn wén
尔雅温文guǐ yǎ yì sú
诡雅异俗rú yǎ fēng liú
儒雅风流文雅,闲雅,
庸俗,
娴雅xiányǎ
(1) 文雅大方。本形容言.語父辭,今多用以形容女子舉止神态
例辭言娴雅。——《後汉书 馬援传》英(of a woman) refined;elegant⒈ 同“嫺雅”。
⒉ 文静优雅;文静大方。
沉静文雅。