qǔ shèng
取胜qǔ xiào
取笑qǔ dé
取得qǔ xìn
取信qǔ jué
取决qǔ yàng
取样qǔ xiāo
取消qǔ dì
取缔qǔ huí
取回qǔ dài
取代qǔ shě
取舍qǔ qiǎo
取巧qǔ yuè
取悦qǔ nuǎn
取暖qǔ míng
取名qǔ lè
取乐qǔ jǐng
取景qǔ dào
取道qǔ zhèng
取证qǔ xiá tóu jǐng
取辖投井qǔ ér dài zhī
取而代之qǔ cháng qì duǎn
取长弃短qǔ cháng bǔ duǎn
取长补短qǔ jīng yòng hóng
取精用宏qǔ shě liǎng nán
取舍两难qǔ yì chéng rén
取义成仁qǔ qiǎo tú biàn
取巧图便qǔ jīng yòng hóng
取精用弘qǔ luàn cún wáng
取乱存亡qǔ luàn wǔ wáng
取乱侮亡qǔ xìn yú rén
取信于人qǔ zhī bù jié
取之不竭qǔ yǔ yǒu jié
取予有节qǔ xìn yú mín
取信于民qǔ zhū gōng zhōng
取诸宫中qǔ qīng pì bái
取青媲白qǔ qīng fēi bái
取青妃白qǔ fǎ hū shàng
取法乎上máo shè
茅舍cūn shè
村舍bù shě
不舍shī shě
施舍xiào shè
校舍qǔ shě
取舍lín shè
邻舍lǚ shè
旅舍jī shè
鸡舍fáng shè
房舍nóng shě
农舍gē shě
割舍sù shè
宿舍lú shè
庐舍nán shě nán fēn
难舍难分nán shě nán lí
难舍难离bǎi shè chóng jiǎn
百舍重茧bǎi shè chóng jiǎn
百舍重趼zhù shè dào bàng
筑舍道傍zuò shě dào biān
作舍道边zuò shě dào páng
作舍道旁bù shě zhòu yè
不舍昼夜qù shě yǒu shí
趣舍有时qǔ shě liǎng nán
取舍两难yòng shě xíng cáng
用舍行藏wō shè jīng fēi
蜗舍荆扉jìn shě kāi sāi
禁舍开塞qū shě yì lù
趋舍异路wèn shè qiú tián
问舍求田弃取,选择,定夺,
取舍qǔshě
(1) 采(好工具.)取或舍弃;选择
例取舍得当英accept or reject;make one's choice⒈ 见“取舍”。亦作“取捨”。择用与弃置;选择。
引《吕氏春秋·诬徒》:“不能教者,志气不和,取舍数变,固无恒心。”
《汉书·贾谊传》:“为人主计者,莫如先审取舍。”
颜师古注:“取谓所择用也,舍谓所弃置也。”
宋苏轼《贺韩丞相再入启》:“强足以济艰难,勇足以断取捨。”
黄宗英《美丽的眼睛》:“光明啊,你的记忆储存很别致,取舍也鲜明。”
⒉ 亦作“取捨”。行止。
引《荀子·荣辱》:“其定取舍楛僈,是其所以危也。”
明张纶《林泉随笔》:“使其取舍进退一以至公而不扬人闇昧之失,以显其讁,亦何不可之有哉。”
用与不用。汉.王充《论衡.答佞》:「君子与小人,本殊操异行,取舍不同。」宋.苏轼〈贺韩丞相再入启〉:「强足以济艰难,勇足以断取舍。」也作「取舍」。