shān huò
山货shān shuǐ
山水shān mài
山脉shān ào
山坳shān dì
山地shān lǐng
山岭shān chuān
山川shān xiāo
山魈shān hé
山河shān bì
山壁shān yāo
山腰shān zhài
山寨shān dōng
山东shān dòng
山洞shān xī
山西shān xiāng
山乡shān dān
山丹shān chá
山茶shān yáng
山羊shān quán
山泉shān yá
山崖shān luán
山峦shān bēng
山崩shān yuè
山岳shān gǔ
山谷shān liáng
山梁shān zhuāng
山庄shān zhā
山楂shān dào
山道shān chéng
山城shān què
山雀shān fēng
山风shān yù
山芋shān fēng
山峰shān zuǐ
山嘴shān shén
山神shān lù
山麓shān mín
山民shān cūn
山村shān gē
山歌shān dǐng
山顶shān yào
山药shān lín
山林shān xì
山系shān pō
山坡shān jiǎo
山脚shān mén
山门shān jī
山鸡shān lù
山路shān gēn
山根shān sè
山色shān gōu
山沟shān jǐ
山脊shān gāng
山冈shān qiū
山丘shān tóu
山头shān hóng
山洪shān kǒu
山口shān jiàn
山涧shān māo
山猫shān qū
山区shān hǎi guān
山海关shān shuǐ shī
山水诗shān hé tao
山核桃shān shuǐ huà
山水画shān zhū yú
山茱萸shān máo jǔ
山毛榉shān yao dàn
山药蛋shān bēng zhōng yìng
山崩钟应shān qīng shuǐ xiù
山清水秀shān qióng shuǐ jìn
山穷水尽shān bēng hǎi xiào
山崩海啸shān hū hǎi xiào
山呼海啸shān gāo hǎi shēn
山高海深shān yáo yě sù
山肴野蔌shān yáo yě wéi
山殽野湋shān zhēn hǎi wèi
山珍海味shān míng gǔ yīng
山鸣谷应shān yáo dì dòng
山摇地动shān bēng chuān jié
山崩川竭shān méi shuǐ yǎn
山眉水眼shān jié zǎo zhuō
山节藻棁shān bāo hǎi róng
山包海容shān bāo hǎi huì
山包海汇shān róng hǎi nà
山容海纳shān hé biǎo lǐ
山河表里shān huí lù zhuǎn
山回路转shān zhǎng shuǐ kuò
山长水阔shān nán hǎi běi
山南海北shān gā lá ér
山旮旯儿shān bēn hǎi lì
山奔海立shān bēng dì tā
山崩地塌shān bēng dì chè
山崩地坼shān bēng dì xiàn
山崩地陷shān bēng shuǐ jié
山崩水竭shān bēng dì liè
山崩地裂shān zǒu shí qì
山走石泣shān gōng dǎo zǎi
山公倒载shān gāo shuǐ xiǎn
山高水险shān jī bō wěi
山积波委shān lín yǐn yì
山林隐逸shān zhòng shuǐ fù
山重水复shān qióng shuǐ duàn
山穷水断shān zhēn hǎi cuò
山珍海错shān yín zé chàng
山吟泽唱shān zhōng zǎi xiàng
山中宰相shān jī zhào yǐng
山鸡照影shān zhì yuān tíng
山峙渊渟shān zhǐ chuān xíng
山止川行shān chuān mǐ jù
山川米聚shān gāo shuǐ zhǎng
山高水长shān liù chuān shí
山溜穿石shān qióng shuǐ jué
山穷水绝shān méng hǎi shì
山盟海誓shān yáo hǎi cuò
山肴海错shān zhēn hǎi xū
山珍海胥shān yīn yè xuě
山阴夜雪shān zhǎng shuǐ yuǎn
山长水远shān fū shuǐ huàn
山肤水豢shān gāo shuǐ dī
山高水低shan fu zheng zhuang
山复整妆shān dǐng dòng rén
山顶洞人shān dōng dà xué
山东大学shān yīn chéng xīng
山阴乘兴shān mù zì kòu
山木自寇shān zōu hǎi shì
山陬海噬shān míng shuǐ xiù
山明水秀shān shuǐ xiāng lián
山水相连shān zōu hǎi shì
山陬海澨shān kuī yī kuì
山亏一篑shān qī gǔ yǐn
山栖谷隐shān qī gǔ yǐn
山栖谷饮shān guāng shuǐ sè
山光水色shān yīn dào shàng
山阴道上shān tóng shí làn
山童石烂shān hán shuǐ lěng
山寒水冷shān jī yìng shuǐ
山鸡映水shān yǔ yù lái
山雨欲来shān jiān lín xià
山间林下shān tuí mù huài
山颓木坏shān jī wǔ jìng
山鸡舞镜shān kū shí sǐ
山枯石死shān jū shuǐ yá
山砠水厓fēng dǐng
封顶qióng dǐng
穹顶miè dǐng
灭顶jué dǐng
绝顶shān dǐng
山顶tóu dǐng
头顶fēng dǐng
峰顶jiān dǐng
尖顶wū dǐng
屋顶tū dǐng
秃顶dān dǐng hè
丹顶鹤yuán dǐng fāng zhǐ
圆顶方趾mó dǐng fàng zhǒng
摩顶放踵mó dǐng zhì zhǒng
摩顶至踵wū dǐng huā yuán
屋顶花园jué dǐng cōng míng
绝顶聪明mó dǐng zhì zú
摩顶至足miè dǐng zhī zāi
灭顶之灾shān dǐng dòng rén
山顶洞人xī dǐng guī wén
犀顶龟文山脚,山麓,山巅,山峰,
山麓,
山顶shāndǐng
(1) 通指山的最高部位。按形态可分.为平顶、圆顶、尖顶(又称山峰),在地形图上一般比较主要的山顶注有高程和表示凸起或凹入的示坡线
英peak⒈ 山的最高处。
引《尔雅·释山》:“山顶,冢。”
郭璞注:“山颠。”
北魏郦道元《水经注·河水五》:“其山复涧重岭,敧叠若城,山顶泉流,瀑布悬泻。”
唐刘商《金井歌》:“瑞雪不散抱层岭,阳谷霞光射山顶。”
周立波《山那面人家》:“翻过山顶,望见新郎的家了。”
山的顶端,最高的地方。
如:「每到冬天,玉山山顶白雪皑皑,总吸引不少游客。」
山读音:shān
山shān(1)(名)地面形成的高耸的部分:高~。(2)(名)形状像山的东西:冰~。(3)(名)蚕蔟:蚕上~了。(4)(名)指山墙:房~。(5)(名)姓。
顶读音:dǐng顶dǐng(1)(名)人体或物体上最高的部分:房~。(2)(动)用头支撑:~缸。(3)(动)从下面拱起:苗把土~起来了。(4)(动)用头撞击:羊~人。(5)(动)抵住:~上门。(6)(动)对面迎着:~头。(7)(动)顶撞:小王~了领导几句。(8)(动)担当;支持:最近太忙;我有点~不住了。(9)(动)顶替:~名儿。(动)指转让或取得企业经营权、房屋租赁权:~出去。(量)用于某些有顶的东西:一~帽子。(副)表示程度高:~喜欢这支歌。(副)同方位词合用;表示方位的极端:~名儿。(动)指转让或取得企业经营权、房屋租赁权