qū xī
屈膝qū fú
屈服qū jū
屈居qū cái
屈才qū cóng
屈从qū jià
屈驾qū rǔ
屈辱qū guāng dù
屈光度qū dǎ chéng zhāo
屈打成招qū shēn rǔ zhì
屈身辱志qū zhǐ kě shǔ
屈指可数qū yàn bān xiāng
屈艳班香qū jié bēi tǐ
屈节卑体qū xī qiú hé
屈膝求和qū zūn jiù bēi
屈尊就卑qū jié rǔ mìng
屈节辱命qū gāo jiù xià
屈高就下qū zhǐ yī suàn
屈指一算qū gǔ jù hù
屈谷巨瓠qū huò qiú shēn
屈蠖求伸qū zhǐ ér shǔ
屈指而数qū yī shēn wàn
屈一伸万fú cóng
服从zūn cóng
遵从pú cóng
仆从shùn cóng
顺从shì cóng
侍从zì cóng
自从tīng cóng
听从suí cóng
随从dǎ cóng
打从yī cóng
依从qū cóng
屈从máng cóng
盲从hù cóng
扈从wú cóng
无从sān cóng sì dé
三从四德miàn cóng fù fēi
面从腹非miàn cóng fù fěi
面从腹诽bēi cóng zhōng lái
悲从中来miàn cóng bèi yán
面从背言huò cóng kǒu chū
祸从口出huò cóng kǒu shēng
祸从口生héng cóng chuān guàn
横从穿贯cóng cóng róng róng
从从容容wú cóng zhì huì
无从置喙gè cóng qí zhì
各从其志gè cóng qí lèi
各从其类bìng cóng kǒu rù
病从口入wén cóng zì shùn
文从字顺huò cóng tiān jiàng
祸从天降hé zòng lián héng
合从连衡tiān cóng rén yuàn
天从人愿fēng cóng xiǎng yìng
风从响应jiān cóng chǐ xù
肩从齿序yán cóng jì nà
言从计纳guò cóng shèn mì
过从甚密miàn cóng hòu yán
面从后言yán cóng jì xíng
言从计行yán cóng jì tīng
言从计听xǐ cóng tiān jiàng
喜从天降nù cóng xīn shēng
怒从心生nù cóng xīn qǐ
怒从心起shùn cóng qí měi
顺从其美míng cóng zhǔ rén
名从主人tiān cóng rén yuán
天从人原服从,顺从,屈服,效力,用命,降服,投降,听从,遵守,盲从,听命,遵循,
反抗,抗拒,抵抗,
屈从qūcóng
(1) 屈意顺从。屈服于压力,违心地顺从
(.好工具)例迫我屈从英bow down to;surrender to;submit to;yield to⒈ 屈意顺从。
引《后汉书·文苑传下·张升》:“其意相合者,则倾心交结,不问穷贱;如乖其志好者,虽王公大人,终不屈从。”
《魏书·李彪传》:“其所欲者,事虽非理,无不屈从。”
《花月痕》第十二回:“﹝采秋﹞明知此事来得诧异,但素是个孝顺的,没奈何只得屈从。”
京剧《杨门女将》第十场:“分明是虚张声势,迫我屈从。”
委屈顺从。
屈读音:qū
屈qū(1)(动)弯曲;使弯曲:~指|~膝。(2)(动)(动)屈服;使屈服:宁死不~|威武不能~。(3)(动)(形)理亏:~心|理~词穷。(4)(动)(形)委屈;冤枉:受~|叫~。(5)(动)姓。
从读音:cóng[ cóng ]1.依顺:顺~。盲~。~善如流。
2.采取,按照:~优。
3.跟随:愿~其后。
4.跟随的人:侍~。仆~。
5.参与:~业。~政。投笔~戎。
6.由,自:~古至今。~我做起。
7.次要的:主~。~犯。
8.宗族中次于至亲的亲属:~父(伯父、叔父的通称)。
9.中国魏以后,古代官品(有“正品”和“从品”之分,宋代龙图阁大学士为从二品)。
10.姓。