cāng cāng
苍苍cāng yīng
苍鹰cāng qióng
苍穹cāng jìng
苍劲cāng shēng
苍生cāng tiān
苍天cāng máng
苍茫cāng yíng
苍蝇cāng huáng
苍黄cāng mǎng
苍莽cāng cuì
苍翠cāng yù
苍郁cāng lǎo
苍老cāng shān
苍山cāng zhú
苍术cāng lù
苍鹭cāng liáng
苍凉cāng yán bái fà
苍颜白发cāng gǒu bái yī
苍狗白衣cāng gǒu bái yún
苍狗白云cāng yíng pèng bì
苍蝇碰壁cāng yíng jiàn xiě
苍蝇见血cāng huáng fǎn fù
苍黄反复cāng huáng fān fù
苍黄翻覆cāng huáng fān fù
苍黄翻复cāng bái wú lì
苍白无力cāng cuì yù dī
苍翠欲滴cāng shēng tú tàn
苍生涂炭cāng sōng cuì bǎi
苍松翠柏cāng rán rú jǐ
苍髯如戟jīn huáng
金黄dà huáng
大黄wěi huáng
萎黄mǐ huáng
米黄hūn huáng
昏黄jiǔ huáng
韭黄cāng huáng
苍黄kū huáng
枯黄xióng huáng
雄黄é huáng
鹅黄chéng huáng
橙黄jú huáng
橘黄luǎn huáng
卵黄sǎo huáng
扫黄dàn huáng
蛋黄niú huáng
牛黄má huáng
麻黄tǔ huáng
土黄yán huáng
炎黄jiāo huáng
焦黄là huáng
蜡黄téng huáng
藤黄xìng huáng
杏黄dà huáng yú
大黄鱼xiǎo huáng yú
小黄鱼lǎo huáng niú
老黄牛mǐ huáng sè
米黄色xióng huáng jiǔ
雄黄酒má huáng sù
麻黄素hé huáng sù
核黄素wǔ huáng liù yuè
五黄六月qīng huáng bù jiē
青黄不接huái huáng pèi zǐ
怀黄佩紫dān huáng jiǎ yǐ
丹黄甲乙miàn huáng jī shòu
面黄肌瘦cāng huáng fǎn fù
苍黄反复cāng huáng fān fù
苍黄翻覆cāng huáng fān fù
苍黄翻复xuán huáng fān fù
玄黄翻覆fān huáng dǎo zào
翻黄倒皂chéng huáng jú lǜ
橙黄桔绿chéng huáng jú lǜ
橙黄橘绿fēi huáng téng dá
蜚黄腾达chōu huáng duì bái
抽黄对白lùn huáng shù bái
论黄数白shù huáng dào bái
数黄道白cí huáng hēi bái
雌黄黑白fēi huáng téng tà
飞黄腾踏fēi huáng téng dá
飞黄腾达fān huáng dǎo zào
翻黄倒皁niú huáng gǒu bǎo
牛黄狗宝huí huáng zhuǎn lǜ
回黄转绿qīng huáng gōu mù
青黄沟木huái huáng wò bái
怀黄握白liǎn huáng jī shòu
脸黄肌瘦shǔ huáng dào hēi
数黄道黑shuō huáng dào hēi
说黄道黑yán huáng zǐ sūn
炎黄子孙qīng huáng wèi jiē
青黄未接qīng huáng bù jiāo
青黄不交lí huáng pìn mǔ
骊黄牝牡lùn huáng shǔ hēi
论黄数黑yáo huáng wèi pǐn
姚黄魏品yáo huáng wèi zǐ
姚黄魏紫苍黄cānghuáng
(1) 匆促慌张
例神色苍黄hAo86.英in a flurry;in panic⒈ 青色和黄色。
引元许谦《冯公岭》诗:“寒松荒草间苍黄,照眼峥嶸三十里。”
⒉ 黄而发青;暗黄色。
引《素问·五常政大论》:“其色苍黄。”
王冰注:“色黄之物外兼苍也。”
唐元稹《酬李六醉后》诗:“健羡觥飞酒,苍黄日映篱。”
丁玲《奔》:“夹在这里奔着的,还有那些苍黄的不像人样的女人们。”
⒊ 引申为苍凉。
引唐于逖《野外作》诗:“穷郊日萧索,生意已苍黄。”
清倪瑞璿《过凌城庙谒古戴二公忠义冢》诗:“老树枝交天,苍黄覆古庙。”
⒋ 以“苍黄”比喻事物变化不定,反复无常。
引《墨子·所染》:“见染丝者而叹曰:染於苍则苍,染於黄则黄,所入者变,其色亦变。”
南朝齐孔稚珪《北山移文》:“终始参差,苍黄翻覆。”
唐张说《王氏神道碑》:“苍黄反覆,哀哉命也!”
毛泽东《人民解放军占领南京》诗:“钟山风雨起苍黄,百万雄师过大江。”
⒌ 匆促;慌张。
引唐温庭筠《湖阴曲》:“苍黄追骑尘外归,森索妖星阵前死。”
《金史·完颜奴申传》:“俄闻军败衞州,苍黄走归德。”
郭沫若《李白与杜甫·李白的家室索隐》:“李白于天宝十四年冬初确曾回过梁园,遇安禄山之乱而苍黄南奔。”
⒍ 指天地。
引清王吉武《重修六贤祠成展祭作》诗:“乾坤有倾折,凭谁奠苍黄。”
黄绿色。