huǒ shí
伙食jué shí
绝食wèi shí
喂食ròu shí
肉食jì shí
忌食chá shí
茶食yǐn shí
饮食bǔ shí
捕食mì shí
觅食shú shí
熟食sù shí
素食cán shí
蚕食tūn shí
吞食měi shí
美食piān shí
偏食shàn shí
膳食jié shí
节食jiǔ shí
酒食xī shí
吸食zhǔ shí
主食líng shí
零食qǐn shí
寝食fù shí
副食miàn shí
面食jìn shí
进食lěng shí
冷食fàn shi
饭食liáng shi
粮食tián shí
甜食fù shí pǐn
副食品yǐn shí yè
饮食业měi shí jiā
美食家zú shí zú bīng
足食足兵qiáng shí ruò ròu
强食弱肉qiǎng shí mí jiǎo
强食靡角zì shí qí lì
自食其力cán shí jīng tūn
蚕食鲸吞shé shí jīng tūn
蛇食鲸吞yù shí jǐn yī
玉食锦衣jiǔ shí dì yù
酒食地狱bù shí zhī dì
不食之地qǐn shí jù fèi
寝食俱废bàn shí zǎi xiàng
伴食宰相bàn shí zhōng shū
伴食中书zì shí qí guǒ
自食其果bǎo shí nuǎn yī
饱食暖衣bǎo shí zhōng rì
饱食终日dào shí zhì bǎo
盗食致饱zú shí fēng yī
足食丰衣fěi shí bēi gōng
菲食卑宫fěi shí bó yī
菲食薄衣ěr shí zhī yán
耳食之言zì shí qí yán
自食其言lì shí cū yī
粝食粗衣dōng shí xī sù
东食西宿zuò shí shān kōng
坐食山空ròu shí zhě bǐ
肉食者鄙wǎn shí dàng ròu
晚食当肉dān shí dòu gēng
箪食豆羹dān sì piáo yǐn
箪食瓢饮dān shí hú jiāng
箪食壶浆dān shí hú jiǔ
箪食壶酒shū shí bù yī
蔬食布衣lì shí cū cān
粝食粗餐quē shí wú yī
缺食无衣gàn shí zhī láo
旰食之劳shèng shí lì bīng
盛食厉兵fèng shí luán qī
凤食鸾栖fù shí xíng shuǐ
赋食行水yī shí zhù xíng
衣食住行bù shí yān huǒ
不食烟火chuò shí tǔ bǔ
啜食吐哺chuò shí tǔ bǔ
辍食吐哺tǔ shí wò fā
吐食握发yī shí bù zhōu
衣食不周tuī shí jiě yī
推食解衣fèi shí wàng qǐn
废食忘寝zhuì shí tài cāng
赘食太仓yú shí zhuì xíng
余食赘行yī shí zhī móu
衣食之谋yǐn shí qǐ jū
饮食起居dǐng shí zhōng míng
鼎食钟鸣dǐng shí míng zhōng
鼎食鸣钟měi shí gān qǐn
美食甘寝shū shí yǐn shuǐ
疏食饮水rì shí wàn qián
日食万钱jié shí suō yī
节食缩衣tuì shí cóng róng
退食从容qù shí cún xìn
去食存信yī shí fàn wǎn
衣食饭碗yǐn shí liáo fǎ
饮食疗法dǐng shí míng zhōng
鼎食鸣锺xī shí dōng mián
西食东眠ěr shí zhī lùn
耳食之论mù shí ěr shì
目食耳视ěr shí zhī tán
耳食之谈gàn shí xiāo yī
旰食宵衣lín shí fèi zhù
临食废箸liáng shi zuò wù
粮食作物yī shí fù mǔ
衣食父母qiě shí gé lì
且食蛤蜊bù shí zhōu sù
不食周粟shǐ shí gài yī
豕食丐衣bù shí mǎ gān
不食马肝qiǎng shí zì ài
强食自爱yī shí suǒ ān
衣食所安qǐn shí bù ān
寝食不安废寝忘食,宵衣旰食,日理万机,
好逸恶劳,无所事事,游手好闲,
天已晚才吃饭,天不亮就穿衣起来。形容勤hAo86.于政务。
⒈ 天已晚才吃饭,天不亮就穿衣起来。形容勤于政务。
引南朝陈徐陵《陈文帝哀策文》:“勤民听政,旰食宵衣。”
唐陈鸿《长恨歌传》:“玄宗在位岁久,倦於旰食宵衣,政无大小,始委於右丞相。”
明陈汝元《金莲记·射策》:“奋乾纲旰食宵衣,持国柄敬天慰庙。”
郭沫若《毛主席永在》诗之一:“旰食宵衣躬尽瘁,英雄儿女泪盈巾。”
亦省作“旰宵”。 《诗话总龟后集》卷一引宋真宗诗:“旰宵汲汲予存念,夙夜孜孜尔狥公。”
清王端履《重论文斋笔录》卷一:“臣惟有殫诚夙夜,悉志旰宵。”
天晚了才进食,天未亮即起床穿衣。比喻勤劳忙碌。唐.陈鸿《长恨传》:「玄宗在位岁久,倦于旰食宵衣。」也作「宵衣旰食」、「昃食宵衣」。
天色很晚才吃饭,天不亮就穿衣起来。形容勤于政事
南朝 陈 徐陵《陈文帝哀策文》:“勤民听政,旰食宵衣。”
奋乾纲旰食宵衣,持国柄敬天慰庙。明·陈汝元《金莲记·射策》
宵衣旰食、日理万机
游手好闲、无所事事
旰食宵衣作谓语、定语;指勤于政事。
查看更多